Diễn đàn Công nghệ Truyền hình số
Tất cả vì sự phát triển của Truyền Hình Số Việt Nam
Một huyền thoại của bóng đá Huế: Chàng thủ môn xe thồ Th_dvb10
Đăng nhập để Bình Luận
Diễn đàn Công nghệ Truyền hình số
Tất cả vì sự phát triển của Truyền Hình Số Việt Nam
Một huyền thoại của bóng đá Huế: Chàng thủ môn xe thồ Th_dvb10
Đăng nhập để Bình Luận
Diễn đàn Công nghệ Truyền hình số
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn đàn Công nghệ Truyền hình số

Diễn đàn Truyền Hình Vệ Tinh - Nơi trao đổi, thảo luận các vấn đề về truyền hình kỹ thuật số
 
Trang ChínhPortalLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Share | 
 

 Một huyền thoại của bóng đá Huế: Chàng thủ môn xe thồ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
ws88v
Thành viên chính thức
Thành viên chính thức
ws88v

Tên Thật : hai
Tổng số bài gửi : 21
Ngày gia nhập : 25/12/2014
Tuổi : 34
Đang sống tại : Bà Rịa - Vũng Tàu
Làm việc tại : vũng tàu
Giới tính : Nam

Một huyền thoại của bóng đá Huế: Chàng thủ môn xe thồ Empty
Bài gửiTiêu đề: Một huyền thoại của bóng đá Huế: Chàng thủ môn xe thồ   Một huyền thoại của bóng đá Huế: Chàng thủ môn xe thồ I_icon_minitime2015-05-20, 4:35 pm

Thủ môn Rớt vào thời kỳ sung sức nhất TTCN - Đó là cách gọi thân mật của người dân Huế đối với một người được xem là huyền thoại của bóng đá cố đô - một trong vài nơi đầu tiên của Việt Nam du nhập trò chơi túc cầu. Và có lẽ cho đến tận bây giờ, chàng thủ môn có cái tên mộc mạc ấy vẫn là tượng đài duy nhất của bóng đá Huế; bởi ngay cả “thế hệ vàng” từng đoạt ngôi á quân Sea Games năm 1995 vẫn không có cái tên nào vượt qua nổi Rớt, cả về tài năng lẫn tâm tánh. 
Tôi đi tìm Rớt để trao tiền hỗ trợ cho cựu cầu thủ có hoàn cảnh khó khăn (do Tôn Hoa Sen và Võng Xếp Duy Lợi tài trợ), vài người nhớ mang máng: “Cứ vô xóm Tây Linh mà hỏi, nghe bảo Rớt ở đó”. Lặn lội vô cái xóm nổi tiếng lụt lội ở trong góc Thành nội, mấy ông già lại chỉ ngược ra: “Hắn chạy xe ôm, thường chờ khách ở gần Cầu Kho”. Ra Cầu Kho thì mấy “đồng nghiệp” của Rớt lại chỉ: “Buổi chiều anh Rớt mới về đây, còn buổi sáng thì chờ khách ở chỗ bến xe An Cựu cũ”.

Mấy chiếc xe ôm đầu đường Bà Triệu chỉ: “Rớt là ông già nớ”. Đó là một người đàn ông già nua khắc khổ, có khuôn mặt digan đầy những vết chân chim và nụ cười thật thà. Không thể tin được cái dáng đi khó nhọc với đôi chân vòng kiềng ấy lại là chàng thủ môn Rớt huyền thoại của Huế một thời, nổi tiếng đến nỗi từ người già cho đến trẻ con đều mê. Rất khó nhọc ông mới kể được vài câu rời rạc về bóng đá Huế một thời (trước 1975 ở miền Nam, Huế và Sài Gòn là hai trung tâm bóng đá mạnh). Nỗi cực nhọc kiếm cơm đã khiến người đàn ông 69 tuổi ấy quên đi hình ảnh thời trai trẻ hào sảng của mình. Phải thật lâu sau ông mới bắt đầu nhớ lại... Chàng thủ môn.m88bet.. 50 tuổi Ông già xe thồ bây giờ Rớt nói ông không còn nhớ mình biết đá bóng từ lúc nào nữa. “Có lẽ là lúc 5-7 tuổi chi đó”, với quả bóng là trái bưởi trên vỉa hè đường Lê Lợi, và ngay từ lúc đó Rớt đã là người “giữ gôn”. Lớn lên một chút thì nhà anh bị giải tỏa, chuyển từ Tòa Khâm về ở ngay đối diện cổng chính sân vận động Huế. Có lẽ đó là duyên nợ buộc chặt cuộc đời anh với sân bóng này, từ lúc còn mang tên là sân Bảo Long (thời Pháp thuộc), cho đến khi đổi tên là sân Tự Do (thời Mỹ chiếm), rồi sân Huế (sau 1975). Từ khi được tuyển vào đội Thanh niên Huế, cho đến khi giã từ sân cỏ (năm 1987), tuổi đã 50. Rớt bảo: “link vao 12betMấy chục năm lăn lộn trên cái sân này, từ khi hai cái trụ phôtô (cầu môn) ni còn là trụ vuông bằng gỗ, cho đến khi thành trụ tròn bằng sắt, tôi thuộc lòng từng miếng cỏ trên sân”. Hơn nửa cuộc đời của Rớt là bóng đá. Chia tay đội bóng đường phố, Rớt “giữ gôn” cho đội bóng cấp phường Lửa Hồng, Phú Hội. Đội bóng “có số có má” đầu tiên mà anh khoác áo là Ngôi sao An Định do bầu Phương (ở trong cung An Định) nắm link vao w88(Rớt không nhớ rõ năm nào, chỉ biết lúc ấy vẫn còn quan Tây trên đường phố Huế). Sau tuyển Thanh niên Huế (1961), Rớt đầu quân cho đội Ngôi sao y tế, Cảnh sát Huế, Cảnh sát quốc gia (tăng cường), đội tuyển quốc gia (của miền Nam, dự bị cho Phạm Văn Rạng). Sau 1975, Rớt vẫn tiếp tục “giữ gôn” cho đội tuyển Huế, đội Giao thông vận tải Huế, Xây dựng Huế, đội tuyển Bình Trị Thiên, cho đến khi đội bóng A2 này đổi tên là Sông Hương (cuối thập niên 1980). Là đồng đội của lớp cầu thủ Huế thập niên 1950 như: Bùi Be, Doan, Em, Thuận B, Hạo, Minh; cho đến lớp cầu thủ thập niên 1970 như: Tâm, Tùy, Hiền, Sau, Trọng, Tiến, Thọ. Từ khi ông bố Nguyễn Đình Châu còn đá tiền đạo cho đến khi cậu con trai Nguyễn Đình Thọ (bây giờ là HLV của Thừa Thiên - Huế) đá hậu vệ, trong khung thành vẫn thủ môn Rớt. Khi Đoàn Phùng còn đá bóng ở đội thiếu niên thì anh Rớt đã là thủ môn của tuyển Huế. Vậy mà đến khi Phùng vào tuyển Huế đá tiền vệ trái vẫn thấy Rớt trong cầu môn. Thế rồi Phùng và Tập lên Lâm Đồng, Tùy vô Bình Định, Rớt vẫn ở lại đó, trong cầu môn của đội Huế. Từ khi Đoàn Thanh Lâm (nay là chánh văn phòng VFF) từ Hà Nội về quê đá tiền đạo, cho đến khi trở thành huấn luyện viên của đội, Rớt vẫn cứ là người trấn thủ số 1 trong khung thành. Miệt mài và vui vẻ làm lính của mấy đời HLV tuổi đời và tuổi nghề thuộc hàng “đàn em”: Đoàn Thanh Lâm, Nguyễn Hữu Hòa (nay phó giám đốc Sở TDTT Thừa Thiên - Huế), Nguyễn Hồng Thanh (Nghệ An), Nguyễn Hồng Vinh (đã mất), Tường, Chương (nguyên giám đốc Sở TDTT Thừa Thiên - Huế)... Có lẽ Rớt là một trong vài thủ môn hiếm hoi trên thế giới vẫn xỏ giày, đeo găng ra sân bay lượn trong cầu môn cho đến khi 50 tuổi. Kỷ lục đó xem ra vẫn chưa dừng lại: năm 2003, Rớt vẫn còn ra sân trong màu áo lão tướng Thừa Thiên - Huế khi đã... 67 tuổi (!). “Hễ có Rớt là khán đài hết chỗ” Thủ môn Rớt (ngồi giữa hàng đầu) trong màu áo tuyển Huế năm 1977 Một điểm khác thường của Rớt thủ môn, đó là: lùn. Vào thời kỳ thể lực sung mãn nhất, chiều cao của Rớt chỉ 1,58m. Là thủ môn thấp nhất miền Nam, nhưng lại là thủ môn nhảy cao nhất. “Đứng với hết sải tay vẫn chưa hết cột dọc, nhưng mà tui lại chuyên trị mấy quả lật cánh đánh đầu. Tui bay bắt banh ngay trên đầu người ta. Tiền đạo các đội nể tui lắm. Họ nói thằng Rớt lùn mà nhảy cao, to mà lanh. Banh xoáy, góc êke chi tui cũng không ngán, tiền đạo Lào, Tây to khỏe cũng không sợ”. Người Huế thường kháo với nhau rằng Rớt bắt banh nhanh như sóc, di chuyển trong khung thành giống như bay lượn, bắt bóng bằng tay không có găng nhưng hai tay giống như có nhựa, đụng vào bóng là dính chặt. Ông Bùi Be, cựu tiền vệ tuyển Huế và tuyển Trung Việt, còn cho biết thêm: “Mấy câu lạc bộ của Hong Kong muốn mua hắn về bắt gôn, nhưng vì răng đó không đi được, không thì hắn còn nổi tiếng nữa”. Tuyển trẻ miền Nam gọi Rớt tập trung, nhưng đội tuyển Huế không cho đi vì sợ mất vào tay các đội Sài Gòn. Rớt thừa nhận rằng mình có được cái năng khiếu trời phú, nhưng đó còn là kết quả của sự đam mê quả bóng tròn đến cháy bỏng, và một cuộc rèn luyện bền bỉ. Sáng sớm, “điểm tâm” đều đặn hai chục vòng quanh sân vận động. Sau đó mới tập chung với toàn đội cho đến gần trưa. Buổi chiều tập chuyên môn bắt bóng cùng các thủ môn với nhau. Thời gian còn lại là tập judo và karate để bổ trợ và nâng cao sự tự tin khi xông trận. Rớt nói hồi đó cầu thủ tự quản, tự lo việc rèn luyện cho riêng mình, nhưng chỉ cần đá dở là bị loại ngay. Năng khiếu trời cho cộng với sự khổ luyện và niềm đam mê bóng đá cháy bỏng, những phẩm chất đó đã làm nên “huyền thoại thủ môn Rớt”.
Về Đầu Trang Go down
http://cali88.net/link-m88/
 

Một huyền thoại của bóng đá Huế: Chàng thủ môn xe thồ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn Công nghệ Truyền hình số  :: Giải trí :: Tin tức thời sự-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất